Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2012

NHỚ TUỔI THƠ QUÊ (thơ CV Keng)





Mời các Bác 
HỌA tiếp cho vui:



NHỚ TUỔI THƠ QUÊ


Mỗi độ thu về sao nhớ quê

Với con đường nhỏ dọc triền đê

Nhớ  ngày ngóng mẹ khi tan chợ

Nhớ buổi chơi diều lúc thả

Nhớ bạn bè vui cười khúc khích

Nhớ thầy cô dạy nói khen chê

Ước sao về lại thời thơ ấu?

Thấy lại tuổi thơ…Trong đắm  


Chu Văn Keng

Hoạ thơ Chu Keng

(Phạm Phong Thái Bình gửi lời chào tới các bạn K13 thân thương

Tôi chưa bao giờ làm thơ. Thấy thơ Bạn Chu Keng hay quá Tôi mạo muội hoạ một bài

Xin ý chỉ giáo của 2 Nhà thơ Chu Keng và Đoàn Văn Bản).


Xuân đến Hoa Đào gọi mưa bay
Cùng với Bạn già ngất ngưởng say
Ngắm Sen la đà gần Bùn bẩn
Mà vẫn cho đời Đậm hương thơm

Mong Bạn về vui cùng Xuân đất Việt
Hoa Đào đua sắc với Hoa Sen
Bánh tét, bánh chưng Xuân quê mẹ
Chẳng thiếu thứ gì chỉ thiếu Thơ
*******
Phạm Phong -Thái Bình
Đây là ảnh của vợ chồng Phong tại Singapore 2010

Thứ Năm, 20 tháng 9, 2012

THU CẢM (Thơ CV Keng)




THU CẢM 

















                            

Sao đành hanh thế nắng hanh
Phải chăng nhớ hạ? giận anh? hay là…?
Hồ thu phẳng lặng thật thà
Khoác buồn trút lá…cây tha thẩn chờ...

Đất trời không nữa ầu ơ
Gió heo may cứ bơ vơ buốt lòng
Cái buồn ai thả đi rong
Chiều chưa muộn đã xoay vòng lời ru

Nắng hanh là cớ nhớ thu
Là ghen của hạ, giống như chúng mình
Hoài thu...tìm nét môi xinh
Đem về ủ...thắm cuộc tình thuở xưa!


Berlin, 17.09.2012



Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2012

NGÀY HỘI NHẬP NGŨ SINH VIÊN CCB 6-9


Ngày 6 tháng 9 trời mưa to từ sáng cho đến trưa, đám lính cựu chiến binh (CCB) sinh viên nhập ngũ đợt 6-9-1971 lo lắng đi đường dự Hội. May quá, đến 15h thì trời tạnh ở khu vực Ngọc Hà – Hoàng Hoa Thám. Đến 16h đã thấy lục tục các anh em đi đến Khách sạn Khăn Quàng Đỏ, nơi tổ chức sự kiện “Gặp mặt kỷ niệm 41 năm sinh viên lên đường nhập ngũ 6/8/1971 – 6/9/2012”.

Anh Lương Đức Thắng và Trần Anh Dũng đã mua vé tàu xe để ra Hà Nội gặp gỡ đồng đội, nhưng ở 2 nơi Huế và Vinh mưa to quá, theo Facebook của Cảnh Toàn là “Tiếc miền Trung đang bị ngập nên 2 chàng cựu SV khoa Toán ở nhà gíup vợ... chạy lụt!". Anh Tôn Thiện Chiếu đang đi Đà Nẵng không về kịp. Nói chuyện qua điện thoại, các anh tiếc mãi, nói ông trời không công minh gì cả, đến ngày bọn lính thoát chết gặp nhau sau 41 mà cũng còn làm khó dễ.

(anh Chu bá Lê đeo kính đứng giữa anh Điệp và Nhượng ở Cửa Lò 19/7 trong Hội Lớp Cơ lần thứ 17)

Anh Chu Bá Lê - lớp Cơ - từ Bắc Giang lội mưa về Hà Nội, cùng anh Cảnh Toàn kéo anh Nguyễn Hữu Sở (nhập ngũ đợt 24/8/70 nhưng tham gia trận chiến Quảng Trị) đến địa điểm dự Hội.

Có mấy bức ảnh ghi hình 3 anh CCB của K13 Toán Cơ cùng với đồng đội trong ngày gặp mặt cảm động này, xin đưa lên đây để bà con K13 Toán Cơ cùng xem và chia sẻ niềm vui với các anh - những người bạn quý yêu của K13 chúng ta.


Anh Chu Bá Lê và Ng. Cảnh Toàn mặc áo lính cùng các đồng đội năm xưa:



Anh Hữu Sở cùng các anh CCB chiến dịch Quảng Trị:



Bức ảnh chụp 3 anh (Tôn Thiện Chiếu, Ng. Cảnh Toàn và Chu Bá Lê) trước hôm nhập ngũ 1 ngày - 5/9/1971 - được gia đình và anh Toàn cất giữ 41 năm nay. 
Đây là 1 kỷ vật quý báu của 3 người lính, của 3 người bạn cùng lớp đại học


Một anh bạn đã sửa ảnh trên mạng cho rõ nét và trang trọng hơn:


TB: BBT copy ảnh từ FB của Anatoli Antolievich, xin cám ơn Tiến sỹ nha!.

(BBT - Hà Nội - 7/9/2012)

Thứ Năm, 6 tháng 9, 2012

THƠ MỜI HỌA (CV Keng)



Bài xướng:

NHỚ THU QUÊ

(Mời các Thi Hữu HỌA cho vui)


Thu về cảnh vật quyện heo may

Nhớ đám chọi gà vui nhộn thay

Mướp nở hoa vàng trêu ếch gọi

Cúc khoe nụ biếc gọi ong bay

Khói chiều lan tỏa cùng sương xuống

Hương cốm thơm nồng theo gió lay

Thèm  chút  thu quê nơi đất khách

Như  thơ với rượu thả hồn say



CHÚC CÁC BÁC 
CÓ NHIỀU BÀI HỌA THẬT HAY
     

NGÀY NHẬP NGŨ 41 NĂM TRƯỚC 6-9-1971


K13 Toán Cơ 1968-1972 chúng ta có 4 đợt chính đi bộ đội cùng với lượng lớn đi phóng viên TTXVN làm cho đến khi tốt nghiệp, cả khóa ta chỉ còn độ 50% so với lúc nhập trường tháng 8 năm 1968 ở Đại Từ - Bắc Thái. Đó là các đợt:

-        Đợt 1: 24-8-1970 (lớp học ở Đông Anh, giao quân ở Lò Đúc – có các anh Hữu Bảo, Hữu Sở, Trịnh Tất Đạt, Hoàng Ngọc Hồ …). Có đợt bổ sung sau 2 tháng mà anh Nguyễn Dần, Vũ Lương và anh Tạ Quang Sỏi (liệt sỹ) … nhập ngũ.

-        Đợt 2: 6-9-1971. Lớp đã về Thượng Đình – có các anh Trần Anh Dũng, Lương Đức Thắng, Nguyễn Cảnh Toàn, Tôn Thiện Chiếu, Chu Bá Lê, Trần Đức Đạt, Bùi Văn Đũa…

-        Đợt 3: 10-1-1972. Nhập ngũ rất đông ở Thượng Đình – có các anh [Nguyễn Văn Tại, Trịnh Trí Thức], Lê Đình Phan, Mai Đình Nội, Ng. Đăng Hùng, Phạm Đình Phùng, Ng. Hữu Báu, Đinh Quốc Tuấn …

-        Đợt 4: 5-1972. Lớp đi sơ tán ở Thạch Nham và chuẩn bị tốt nghiệp. Đợt này có các anh Vũ Văn Thắng, Phạm Hải Bắc, Chu Văn Keng, Trần Văn Bốn, Trần Phát Diệp …

Tất cả đã trở về, phần lớn trở lại Trường Tổng hợp tiếp tục học tập (Khoa Toán Cơ, Khoa Kinh tế…), chỉ có anh Tạ Quang Sỏi nằm lại mảnh đất Ái Tử trong chiến dịch Quảng Trị 40 năm trước.

Năm nay anh em cựu chiến binh (CCB) kỷ niệm 40 năm Trận chiến Thành cổ Quảng Trị và anh em cựu sinh viên kỷ niệm 41 năm ngày nhập ngũ 6-9-1971, gọi tắt là “Hội 6971”.

BBT xin đăng hình ảnh 3 anh thương binh đại diện cho Hội 6971 này: Trần Anh Dũng, Lương Đức Thắng, Nguyễn Cảnh Toàn. Chúng tôi chọn 6 ảnh mỗi anh để nêu hình ảnh các anh lính thời bình trong sinh hoạt với gia đình và bạn bè. (xin bấm vào giữa ảnh để xem ảnh to và rõ hơn)

CCB TRẦN ANH DŨNG

 (anh Dũng ra thăm gia đình con trai ở KĐT Linh Đàm)

 (Bốn anh CCB Quảng Trị ôn lại chuyện đánh đấm xưa)

(Nhà mới hoàn thiện ở thành phố Vinh với diện tích hơn 700 m2)

(Thầy giáo Dũng và phu nhân trong ngôi nhà mới)

(Anh Dũng và anh Tiến Phúc - CCB xe tăng trong phòng khách)

(Trên đường đi Cửa Lò dự Hội Lớp Cơ 19-20/7/2012 xe máy anh Tiến Phúc bị thủng xăm. 
Trần Dũng và Vĩnh Thuận ngồi uống nước mía chờ sửa xe. CCB Thuận tranh thủ nháy 1 kiểu)


CCB LƯƠNG ĐỨC THẮNG

(anh Lương Thắng cùng mọi người trở lại Ba Trang sau 40 năm - Trên đường vào Đại Từ 8/2008)

 (Anh Thắng ra Hà Nội dự Hội Lớp Xuân Kỷ Sửu 2009 ở Hồ Tây)

 (Vui đón các bạn vô Huế)

(Bữa nhậu buổi trưa đón anh Phí Quang Trung)

(anh Lương Thắng và Duy Náo - chủ nhà xứ Huế tiếp các bạn K13)

(Anh Lương Thắng mời anh Cảnh Toàn lên tặng hoa và 
cám ơn chị Hồng - đại diện Khách sạn CĐ Sông Hương phát biểu chúc mừng)


CCB NGUYỄN CẢNH TOÀN

 (Hai anh Cảnh Toàn và Lương Thắng chuyện trò về đất Quảng Trị rất gần xứ Huế)

(Nào, cùng uống bia Huda chúc sức khỏe bạn bè K13)

(Cảnh Toàn cùng đội ca năm xưa hát bài truyền thống thời sinh viên)

 (Giây phút xuất thần và thăng hoa trở lại thời sinh viên sôi nổi)

 (Đi thăm nhà vườn bên Sông Hương)

(Anh Cảnh Toàn luôn thích mầu xanh, đặc biệt là trên con thuyền trôi dòng sông Hương thơ mộng!)


Chúc các anh CCB 6971 dẻo dai sức khỏe để vui cùng anh chị em K13 Toán Cơ chúng ta.

Để kết thúc, xin đăng bức ảnh từ máy của anh Cảnh Toàn chụp toàn đoàn đi tham quan Đại Nội Huế hồi tháng 5 vừa qua trong đợt kỷ niệm 40 năm ra trường ĐHTH HN 1972-2012:



Chiều nay, từ 17h00 Hội 6971 tất cả các trường đại học có cuộc gặp gỡ tại Khách sạn Khăn Quàng Đỏ (Đường Hoàng Hoa Thám - quận Ba Đình - Hà Nội). 

Chúc cuộc gặp gỡ của các anh đầy ắp tiếng cười và thành công!


(BBT - 6/9/2012 - 14h00 - Hà Nội)

Chủ Nhật, 2 tháng 9, 2012

THƠ VUI của BÙI HOÀNG TÁM

Góc thư giãn (3)


(nhà thơ Bùi Hoàng Tám đứng xem nhà thơ Trần Nhương vẽ)

Về bài thơ "Vợ tôi dở dại dở khôn…"
Bùi Hoàng Tám

Khoảng năm 1990, khi đó báo Văn Nghệ tổ chức cuộc thi thơ rất hoành tráng. Nhà thơ tật nguyền Đỗ Trọng Khơi được giải nhì với chùm "Ánh trăng". Do không đi nhận giải được, báo Văn nghệ tổ chức về tận nhà trao giải. Đoàn gồm nhà văn Nguyễn Khắc Trường- Phó TBT, trưởng ban thơ Bế Kiến Quốc...

Hôm ấy, Hội Văn nghệ Thái Bình tiếp đoàn ở quán cạnh nhà tôi. Dạo đó, tôi còn bán thịt chó ở Thái Bình (nhân dân Thái Bình có tặng tôi 2 câu thơ: Thái Bình có chú Bùi Hoàng - Tám bán quán thịt... chó làm thơ hay. Giời ạ, tôi làm thơ ra cái... chó gì).


Nhòm qua khe cửa, thấy nhà thơ Bế Kiến Quốc đeo kính, ngồi quay lưng ra phía ngoài. Tôi bèn gấp mấy bài thơ, đưa cho cô con gái khi đó mới 9 - 10 tuổi bảo: Con đem sang đưa cho cái bác đeo kính kia nhé. Nhìn qua khe cửa, tôi mong ông giở ra lướt qua cho một cái. Nhưng không. Ông thản nhiên cuộn cuộn nhét vào cái túi như túi dết rồi tiếp tục câu chuyện. Thế là toi rồi. Tôi tự nhủ.

Cũng cần nói thêm ngày ấy được in thơ trên báo Văn Nghệ là niềm mơ ước không chỉ của loại văn sĩ tép riu như tôi. Nếu tôi nhớ không nhầm thì dạo đó, lũ văn sĩ ở Thái Bình mới chỉ có khoảng 5 -6 người (nói như quê tôi là chưa đầy một cỗ) có thơ in trên Văn nghệ. Tôi nhớ có lần chúng tôi đang ba hoa thơ phú, một nhà thơ đàn anh ngồi lặng lẽ nghe, rồi phán nhẹ một câu: "Năm một nghìn chín trăm mấy mấy, mình có bài in trên Văn Nghệ". Thế là chao ôi, cả bọn ngồi im như thóc giống. Vì vậy chuyện được in trên Văn nghệ như một chứng chỉ "bảo kê" cho tầm văn chương "vượt qua phà Tân Đệ". Do đó, tuy thất vọng não nề nhưng tôi không buồn và cũng mau quên "niềm vinh quang" ảo tưởng đó đi.

Mấy tuần sau, tôi ra bưu điện mua báo Văn Nghệ. Lại nói thêm rằng Văn Nghệ thời Nguyên Ngọc là niềm chờ đợi mỗi chiều thứ sáu. Người ta mong ngóng, người ta chờ đợi như chờ cửa hàng thực phẩm bán cá mè ranh cắt ô số 6, đợi như đợi kết quả số đề. Cầm tờ Văn Nghệ trên tay, đọc lướt qua trang nhất, phần giới thiệu nội dung. Giời ạ, gì thế này. Tôi xoa mặt, dụi mắt: Thơ Bùi Hoàng Tám... Dụi hai ba lần cho tỉnh hẳn, tôi tự trấn an: Chắc thằng cha nào đó cùng tên chứ mình thì làm gì có cửa!? Giở trang trong. Giời đất ơi, thơ mình. Đúng thơ của mình. Tự dưng thấy chân tay rủn rủn, mồ hôi lấm tấm lưng, tóc gáy hơi giật giật.

Tôi không biết lão ÔBAMA với lão JONMĂCKÊN khi trúng cử tổng thống Mỹ mừng đến mức nào nhưng cứ theo tôi, khó có thể hơn tôi khi đó. Thế là từ nay trong các cuộc nhậu tôi sẽ im lặng. Đợi đến lúc cao trào nhất, tôi mới gại giọng bảo rằng: Năm một nghìn chín trăm mấy mấy, mình có bài in trên Văn Nghệ... Cứ nghĩ đến mấy lão bạn thơ hàng tỉnh mặt nghệt ra như ngỗng ỉa, mồm câm như thóc giống thì còn gì sung sướng cho bằng nữa. Hình như khi đó, để trấn tĩnh mình, tôi lẩm bẩm hát "Tổ quốc ơi, ta yêu người mãi mãi" hay "Chưa có bao giờ đẹp như hôm nay"... Đại loại thế.

Sẵn có 10 ngàn trong túi, tôi mua tất cả 5 tờ Văn nghệ. Rồi lặng lẽ leo lên gác xép để nhấm nháp niềm hạnh phúc. Tôi như chú gà, đẻ được quả rứng muốn vỗ cánh chạy toáng ra đường mà hét lên cục ta cục tác. Nhưng do không là gà nên dành cục tác thầm vậy.

Đêm đó tôi trằn trọc, thỉnh thoảng lại sờ tay xuống gối xem thật hay mơ. Bây giờ kể lại chuyện này, có thể có người bảo 'Lại bốc phét" nhưng đó là cảm giác rất thật. Không vui sao được khi từ ngày mai, trong những cuộc nhậu, khi mọi người đang "khủng bố thơ ca", tôi sẽ lặng im, rất lặng im, chờ cho mọi người lắng giọng mới thủ thỉ rằng: Năm .... cứ nghĩ đến đó đã sung sướng phát rồ, phát dại lên rồi. Thế là từ mai, tôi sẽ đổi thành phần, nâng giai cấp. Tôi sẽ như bố tôi ngày cải cách ruộng đất được từ địa chủ biến thành trung nông. Còn với tôi, sẽ là một cuộc cách mạng số phận từ thằng bán thịt chó tỉnh lẻ trở thành nhà thơ có tác phẩm vượt bến phà Tân Đệ.


Nhìn sang bên cạnh, thấy mụ vợ cứ thản nhiên ngủ mà bực cả mình. Người đâu mà vô duyên thế, cái ngày trọng đại như thế này mà y ngủ được thì rõ là loại vợ gì không biết. Đã thế lại còn ngáy, tiếng ngáy du dương, bổng trầm như có vần, có điệu mới tức nữa. Rồi chợt nhớ, chưa báo cho hắn biết thì hắn làm sao mà chẳng ngủ, chẳng ngáy. Đợi đấy sáng mai, ta sẽ trịnh trọng tuyên bố để cho mụ biết tay. Từ mai, ta sẽ tha hồ uống rượu rồi nếu vợ cằn nhằn, ta sẽ bảo làm thi sĩ mà không có bầu rượu túi thơ thì là loại thi sĩ hạng bét. Và từ mai, ta cũng quyết không rửa bát, quét nhà nữa. Một nhà thơ lớn không thể phải rửa bát, quét nhà. Đó là chân lý.

Sáng hôm sau, chờ cho mụ vợ chuẩn bị hòm hòm hàng họ, tôi mới thẽ thọt:
 

       - Anh có bài đăng báo Văn nghệ...
       - Cái gì...?
       - Anh có bài đăng báo Văn nghệ...
       - Bài gì? Mụ vợ cao giọng hỏi, kèm theo cái nhìn sắc như dao hoạn lợn.
       - Bài…THƠ!
       - Dí L... vào, Dí L... vào. Thơ với chả thẩn. Đi làm hàng cho tôi bán hàng.

Tôi như người đang lên cơn sốt xuất huyết bị dội nước lạnh. Toàn thân giận run lên. Thế mà cả đêm qua, tôi cứ tưởng tượng ra cái khuôn mặt tươi như hoa mào gà của mụ khi tôi báo tin này. Thế mà... Ức thật, thế này thì ức thật. Ức hơn Chí Phèo chờ Thị Nở cái đêm ở bờ sông. Chả lẽ nhà thơ, lại chửi bậy chửi bạ như anh Chí. Đành nuốt cả "một mối căm hờn trong cuống họng". Đi nhậu. Khi chai rượu đã vơi đi già nửa, tôi chợt phì cười. Ơ, với cái mụ vợ này thì đến thằng đẻ ra thơ là mình thì mụ cũng dí L... vào từ đỉnh đầu đến gót chân chứ nói gì đến "đứa con tinh thần với chả tâm thần có tên là THI CA?". Và bật cười. Và làm thơ.

     Thơ rằng: "Vợ tôi dở dại dở khôn - Ngày năm bảy bận dí L... vào thơ".(*)

Nhà thơ Kim Chuông, người luôn đội mũ (vì bị ngứa đầu) và đeo kính (vì bị cận nặng) cả khi làm tình lẫn lúc... tắm (tôi đã tận mắt chứng kiến cả 2 cảnh này nên thề có trời đất, không bịa), đặc biệt là lúc nào cũng lảm nhảm đọc thơ, kể cả khi... ngủ (Anh em đã từng có lần phác họa chân dung rằng: Thái Bình có bác Kim Chuông - Đội mũ, đeo kính, cởi truồng - ĐỌC THƠ) chợt nghiêng nghiêng vành mũ lảm nhảm đọc theo. Tan cuộc, Kim Chuông về Hội (Tức là Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật, chứ không phải hội Nuôi ong, mà quê tôi có thơ rằng: Từ ngày có Hội nuôi ong - Thì chất lượng mật lại không ra gì) ông ổng đọc [2 câu trên  (*)]. 


Nhà viết kịch Trọng Khuê (lại mở ngoặc: Thái Bình có hội Văn nghê (tức là Văn nghệ) - Kim Chuông đánh vợ, Trọng Khuê đốt nhà) nghe được, mới thêm vào: "Còn tôi ra ngẩn vào ngơ - Ngày dăm bảy lượt dí THƠ vào L...". Bài thơ bây giờ đã có 4 câu: "Vợ tôi dở dại dở khôn - Ngày dăm bảy bận dí L... vào THƠ - Tôi thì ra ngẩn vào ngơ - Ngày dăm bảy lượt dí THƠ vào L...". Đến khổ thứ ba: "Kỳ này xét giải Quý Đôn - Đề nghị xét cả cho L... và THƠ" thì có hai dị bản. (Giải thưởng mang tên Nhà bác học Lê Quý Đôn (khổ thế) 5 năm một lần ở Quê lúa, cũng nói thêm là lần nào cũng kiện tụng. Cả giải lần này, đang xét nhưng đã kiện tùm lum rồi).

Dị bản một là ở Thái Bình, nhiều người nói là của họa sỹ Hà Trí Dũng. Dũng là họa sỹ điêu khắc, từng là ĐB QH, tác giả của tượng Trần Hưng Đạo ở Kim Môn - Hải Dương và tượng Lê Quý Đôn ở TP Thái Bình. Dạo ấy, Dũng vừa khánh thành tượng Lê Quý Đôn, được Giải thưởng mang tên cụ Thám hoa này. Trong một lần tức khí gì đó, Dũng đã làm hai câu tiếp theo.

Dị bản thứ hai là của bác Nguyễn Trọng Tạo. Dạo đó, Hội Văn nghệ Thái Bình mời Hội Văn nghệ Thừa Thiên Huế ra chơi. Có một em tên là Oanh hay Yến đẹp nức nở và cuồn cuộn nhuệ khí như sông Đà, sông Hồng chứ không yên ả như sông Hương quê em. Người cao, chân dài, ngực nở (nghĩa là thừa tiêu chuẩn cấp bằng lái xe của bác Nguyễn Quốc Triệu mà xấp xỉ cái cân đo đong đếm của Bác Dương Kỳ Anh) lại thơm lừng nóng bỏng... Thôi, chả tả nữa kẻo... thiên hạ thèm! Bác Tạo ra cùng đợt này. Và hai câu: "Kỳ này..." là của Thi sĩ Nguyễn Trọng Tạo. Chẳng biết thực hư thế nào, xin kể lại những điều mình nghe thấy.


Khi lên Hà Nội, có lần nghe tôi kể chuyện về "tác phẩm văn học bất hủ" này, nhà văn Nguyễn Uyển khi ấy là Trưởng ban công tác Hội nhà báo Việt Nam và nhà báo Nguyễn Đoàn (TBT báo Bưu điện VN) thêm vào hai câu cuối: "Mấy tay giám khảo ất ơ - Lại đem bỏ tuốt cả thơ ra ngoài". Thế có tệ không cơ chứ. Chỉ xét mỗi... cái ấy. Xin chép lại cả bài của "tổ hợp văn chương" đọc cho vui nhé:
Vợ tôi dở dại dở khôn
Ngày dăm bảy bận dí  L... vào THƠ
Tôi thì ra ngẩn vào ngơ
Ngày dăm bảy lượt dí THƠ vào L...
Kỳ này trao giải Quý Đôn
Đề nghị xét cả cho L... vào THƠ
Mấy tay giám khảo ất ơ
Lại đem bỏ tuốt cả THƠ ra ngoài -  (không xét).

Bài thơ này, nhiều người về sau cứ tưởng của tôi tất cả. Nhưng thực tình, tôi chỉ là kẻ làm câu đầu tiên, và có ¼ sản phẩm. Xin học tinh thần tự phê nghiêm túc của báo Lao động mà "Nói lại cho rõ".


Đoạn kết

Bài thơ từ đó lan truyền, nhiều người bạn khi giới thiệu tôi với người lạ thường gắn liền tên người với tên tác phẩm. Kiểu: Đây là Bùi Hoàng Tám "Vợ tôi nửa dại...". Điều ngạc nhiên là cách giới thiệu này rất hiệu quả chứng tỏ bài thơ đã được "toàn dân" biết. Sau này, nhà thơ Nguyễn Huy Thiệp trong bài "Trò chuyện với hoa Thủy tiên" có trích dẫn:  

"Giai thoại có một nhà thơ nói về thơ trong tình cảnh sau đây (tôi đã đưa chuyện này vào trong tiểu thuyết của tôi vì nó quá hay) khá tiêu biểu cho thực tế đó: Vợ tôi nửa tỉnh nửa mơ - Hôm qua nó bảo dí thơ vào L... - Vợ tôi nửa dại nửa khôn - Hôm nay nó bảo dí L... vào thơ, tôi cũng không phủ nhận cảm tình của nhân dân đối với thơ nhưng quả thực trên thực tế, cái danh nhà thơ là một thứ nhìn chung chung, chỉ là nhưng nhít, hữu danh vô thực, chẳng ai muốn dây vào nó. Nhà thơ đồng nghĩa với sự chập cheng, hâm hấp, quá khích, vớ vẩn, thậm chí còn lưu manh nữa" (nguyên văn).

Rất may cho tôi là bài này của bác Nguyễn Huy Thiệp in sau khi tôi đã vào Hội Nhà văn rồi. Nếu không thì chắc đứt vì có một ông trong Hội đồng nói thẳng rằng "nếu thằng Thiệp nó tung ra trước thì chú mày... mạt kiếp". Giời ạ, may thế. Tôi vào Hội như một thứ giời cho, xin kể chuyện này vào dịp khác. 


Bài thơ về vú

Gần đây, dư luận xã hội xôn xao xung quanh chuyện vú vế chị em với bằng lái ô tô, xe máy, xin kể lại câu chuyện liên quan đến vú vê sau đâ.
Ngày xửa ngày... chưa xưa, để tuyên truyền cho chị em phụ nữ biết cách làm đẹp cơ thể, hai ti đều đặn, không bị "lệch lạc quan điểm" bên nhỏ, bên to, ngành y tế tổ chức nhiều hoạt động tuyên truyền cho chị em đang nuôi con nhỏ cách chăm sóc vú bằng rất nhiều băng zôn, khẩu hiệu. Để thể hiện văn học luôn bám sát đời sống xã hội, phản ánh hiện thực cuộc sống mà các nhà "ní nuận" nước nhà gọi là Dòng văn học hiện thực xã hội chủ nghĩa, có bài thơ rằng:

Chị em ta khi cho con bú
Vú bên này và vú bên kia
Nhớ rằng luôn phải phân chia
Hôm qua vú nọ, hôm kia vú này....

Bùi tôi xin thêm 2 câu để khuyến cáo anh em:

Anh em táy máy cái tay
Hôm kia vú này, hôm nọ vú kia
Cả khi trót dại, ơ kìa...!
Nhớ rằng luôn phải phân chia cho đều.

(CVK st)



Nhân đây người st  xin có bài thơ:



Gửi Thi Sỹ họ Bùi


Làm thơ có ngại tiếng đồn

Cảm thông vợ Bác dí L. vào thơ !

Chấp chi nửa tỉnh nửa mơ

Thử làm ngược lại, xem thơ thế nào?

Mơ màng trong giấc chiêm bao

Vượt phà Tân Đệ, lúc nào không hay

Nhờ đâu Bác gặp vận may

Công đầu vợ Bác, ơn này khắc sâu…


CVK