Gửi về Hà-Đông quê tôi
CHUYỆN TÁO CÔNG BUỒN
Táo buồn là cớ làm sao?
Khi tâu, trời phán thế nào...nói ra?
Táo tâu: khổ lắm dân ta!
Tiếng là “Ông Chủ“ hóa ra...Chủ hờ!!!
(Đất mình, mà phải xin-cho…
Của thằng “Tớ“ nó, khất “vờ“ duyệt “chơi“...)
Lạ thay vừa tới cổng trời
Ngọc Hoàng đã biết “Động trời“ vừa xong...
…Văn Giang … Dương Nội đúng không?
Lỗi này Trẫm thật đau lòng lắm thay!
Việc này Trẫm giải quyết ngay
Khanh về Hạ giới, truyền ngay lệnh này:
- Vỡ bờ, tức nước…Có hay
Là ta, cũng chẳng: kế bay...về trời
Ngày 23 tháng Chạp Năm Nhâm Thìn
Chu Văn Keng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét