Bài thơ này Tôi làm tặng một đồng nghiệp nữ nghỉ hưu vào hè năm 2009. Rồi đến lượt mình nghỉ hưu thì chẳng có ai tặng thơ cho mình. Ngày liên hoan chia tay, đêm về Tôi đã lấy bài thơ ấy ra đọc; và cũng coi đó là Bài thơ "mình tặng mình" (chỉ khác số năm làm việc)
Đến
hôm nay, Tôi đã nghỉ hưu được trên một năm rưỡi, lại post Bài thơ ấy
lên để thấy rằng "dòng đời" trôi đi quá nhanh, thời gian phía trước của
thế hệ K13 Toán Cơ không còn nhiều nên chúng ta năng gặp gỡ nhau, an ủi,
động viên nhau để "sống khỏe, chết nhanh, ít của để dành, nhiều người
thương mến".
Kim Ngọc Cương
Ba mươi năm cống hiến cho đời
Hôm nay tiễn bạn rời cơ quan về
Chia tay nhau trong mùa phượng nở
Bâng khuâng không hẹn trùng phùng
Như tuổi thơ ngày đang đi học
Sau ba tháng hè trở lại trường xưa
Qui luật cuộc đời khắt khe là vậy
Khúc ngoặt này không muốn cũng phải qua
Khi hoàn thiện là khi ta xa
Những khát vọng một thời tuổi trẻ
Nhưng có sao đâu muôn đời vẫn thế
Tre già măng lớn bạn ơi
Ba mươi năm trôi đi nhanh quá
Ba mươi mùa phượng đến lại đi
Ai biết được bao cánh hoa để lại
Bao mầm xanh dành lại những mùa sau
Từ mai việc chung, chúng tôi lo
Chúc bạn về vui môi trường mới
Tháng năm đã qua không còn trở lại
Tạo hóa không cho ai làm lại từ đầu
Nên chẳng có gì trên đời ta luyến tiếc
Dù thời gian có vô thuỷ vô chung
Nhưng với ta không có gì quan trọng
Hôm nay là quá khứ của ngày mai
Chỉ TÌNH YÊU CON NGƯỜI là ở lại
Ngày mai bạn xa cơ quan thân thiết
Thì lúc này là gần nhất giữa chúng ta
Chén rượu chia tay chẳng thể phôi pha
Trong men rượu nồng xin tặng lời ca
“Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau”Tháng 6/2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét