NGUYỄN ĐÌNH HÓA
Ba Trang năm ấy …
Lớp
mình sinh buổi chiến tranh,
Văn
Yên, Kẽm Phượng, rừng xanh suối ngàn.
Bám
dân ở với xóm làng,
Hội
trường nép bóng dưới hàng cây xanh.
Nhớ
Ba Trang những bình minh,
Con
đường đến lớp có mình có ta.
Đầm
Mây sương khói chiều tà,
Ven
đồi sim tím như là áo ai.
Nhà
tranh mái nứa sơ sài,
Gió
lùa trang vở, đùa ai nghiêng đầu.
Trưa
về chân vội bước mau,
“Nhà
ăn vẫy gọi” ngô, rau, sắn, mì.
Tuổi
thanh xuân có sá gì,
Muỗi
rừng, đỉa suối, rắn về, vắt theo,
Cầu
Găng, Ký Phú, Quán Triều,
Suối
Đôi còn nhớ cầu treo Đại Từ.
***
Bạn
về Tiên Hội đấy ư,
Nhớ
theo lối cũ đường xưa lớp mình !
Trung
Thôn, Đống Lủi, Xóm Đình,
Nhớ
đi lối ngõ mà mình vẫn sang.
Những
ngày khói lửa chiến tranh,
Giảng
đường tạm biệt Thượng Đình xuất quân.
Chiến
trường xa, đạn bom gần,
Bạn
ra mặt trận, nhớ cầm bút theo.
Giữa
tuổi xuân, giữa tình yêu,
Bạn
mang đi cả những chiều nhớ thương.
Người
đi, người ở lại trường,
Hẹn
nhau dù ở muôn phương, nhớ về !
Ai
người mãi mãi ra đi.
Ai
người trở lại Mễ trì thân yêu.
***
Ra
trường vẫn nhớ nhau nhiều,
Xa
nhau mới biết mình yêu nhau rồi.
(Lớp
mình kết mấy lứa đôi,
Chứ
đâu phải bởi ông trời xe duyên)
Chia
tay đi khắp mọi miền,
Mải
mưu sinh vẫn không quên bạn bè.
Bạn
dù ở chốn thôn quê,
Ở
nơi đô hội, không hề cách xa.
K13
đó ngôi nhà,
Ta
chung lớp học, chung khoa, chung trường.
***
Bốn
mươi năm, một chặng đường.
Dù
đi trăm ngả vẫn luôn nhớ về.
Từ
Ba Trang chốn sơn khê,
Sài
Gòn, Hà Nội hẹn về Huế đây.
Bốn
mươi năm, bấy nhiêu ngày,
Ba
Trang năm ấy... giờ này Huế ơi !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét