ĐỂ
MỜI
CÁC BÁC THẤY “NHÀ BÌNH THƠ“
SIÊU HẠNG-NGUYỄN ĐÌNH HÓA
Tôi xin đăng chùm thơ của tôi-mà Bác NĐ Hóa
đã bình với tiêu đề: Tản mạn về thơ.
Chu Văn Keng (26/04/2012)
Tác giả Chu Văn Keng sinh năm Canh Dần
Sinh quán: xã Liên Bạt, Ứng Hòa, Hà Nội
Cử nhân toán
Hiện định cư tại CHLB Đức
Làm thơ từ 2010
Chu Văn Keng
NB.straße 27/10245 Berlin CHLB Đức
ĐT : 00 49 30 2966 1360
E-Mail: cv-keng@gmx.de
2.Thi phẩm lục bát:
CHẤT QUÊ
Nhớ
làng Lưu-Khê Ứng Hòa Hà Nội
Làng tôi
yêu dấu lâu nay,
ai đi xa mấy cũng quay về làng.
Trời tây xa lắc mơ màng,
Bao giờ ta lại về làng ta xưa?
ai đi xa mấy cũng quay về làng.
Trời tây xa lắc mơ màng,
Bao giờ ta lại về làng ta xưa?
*
Làng tôi
lam lũ bao đời,
không buôn không bán trọn đời lúa khoai.
Xa quê lòng dạ nguôi ngoai,
chất quê đọng mãi, mệt nhoài nắng mưa.
không buôn không bán trọn đời lúa khoai.
Xa quê lòng dạ nguôi ngoai,
chất quê đọng mãi, mệt nhoài nắng mưa.
Berlin,
Canh Dần 2010
HỒN
QUÊ
“Hồn
anh như hoa cỏ may
Một chiều cả gió bám đầy áo em“
(Nguyễn Bính)
Một chiều cả gió bám đầy áo em“
(Nguyễn Bính)
Như “chiều
cả gió“ xui về,
theo thơ Nguyễn Bính về quê thỏa hồn.
theo thơ Nguyễn Bính về quê thỏa hồn.
“Thôn Đoài
thì nhớ thôn Đông,
cau Liên phòng nhớ giầu không thôn nào“.
Cây đa giếng nước mời chào,
cánh đồng rợp cánh cò chao ven làng.
Miếng trầu“chừng giập“đã sang,
em sao lại trách: “vội vàng chi anh“.
“Em nghe họ nói mong manh,
hình như họ biết chúng mình với nhau”.
Trách cơn ”gió cả đắt cau”,
bắt em luôn cảm”để trầu đổ non”.
cau Liên phòng nhớ giầu không thôn nào“.
Cây đa giếng nước mời chào,
cánh đồng rợp cánh cò chao ven làng.
Miếng trầu“chừng giập“đã sang,
em sao lại trách: “vội vàng chi anh“.
“Em nghe họ nói mong manh,
hình như họ biết chúng mình với nhau”.
Trách cơn ”gió cả đắt cau”,
bắt em luôn cảm”để trầu đổ non”.
Hồn quê thầm lặng ngấm vương,
níu chân bao kẻ tha phương như mình.
Berlin,
Canh Dần 2010
CHUYỆN Ở AO LÀNG
(Bức tranh quê tôi)
Lênh đênh
bèo dạt ao làng
Rễ tua tủa thế, có oan không Bèo?
Nhạt như nước Ốc ao Bèo!
Sao đời ác khẩu, mình Bèo chịu oan?
Rễ tua tủa thế, có oan không Bèo?
Nhạt như nước Ốc ao Bèo!
Sao đời ác khẩu, mình Bèo chịu oan?
Berlin,
Canh Dần 2010
GỬI NGUYỄN BÍNH
(Nhân đọc “Tiểu sử Nguyễn Bính”)
Mang bao
thi vị cho đời,
nuôi mình không nổi, con thời đem cho.
Đời người đâu chỉ đói no?
còng queo nằm đấy, không lo… sao đành.
nuôi mình không nổi, con thời đem cho.
Đời người đâu chỉ đói no?
còng queo nằm đấy, không lo… sao đành.
Xa Ông mấy
độ thu vàng,
thơ buồn còn đó, âm vang …ơ…ầu…
Làm Quan xây được nhà lầu,
làm thơ may lắm, xây lầu trong dân.
thơ buồn còn đó, âm vang …ơ…ầu…
Làm Quan xây được nhà lầu,
làm thơ may lắm, xây lầu trong dân.
Berlin,
Canh Dần 2010
VỀ
QUÊ
Trở trời gió đổi heo may
Áo em cài lại thế này... đi em...
*
Quê anh êm
ả thanh bần
Tình làng nghĩa xóm ân cần có nhau
Em ơi! Đi được những đâu?
(Ở nơi nào có bí bầu…sẻ chia?)
Ngày rằm em có lên chùa
A di đà Phật…lấy bùa cầu an!
Về quê tìm lại lỗi lầm
Heo may thức tỉnh…dấn thân dại đần
Về quê tìm lại nhọc nhần
Ngọt ngào thì ít, gian truân thì nhiều...
Tinh khôi có được bao nhiêu?
Gái quê anh nhớ sao yêu… yêu là
Tình làng nghĩa xóm ân cần có nhau
Em ơi! Đi được những đâu?
(Ở nơi nào có bí bầu…sẻ chia?)
Ngày rằm em có lên chùa
A di đà Phật…lấy bùa cầu an!
Về quê tìm lại lỗi lầm
Heo may thức tỉnh…dấn thân dại đần
Về quê tìm lại nhọc nhần
Ngọt ngào thì ít, gian truân thì nhiều...
Tinh khôi có được bao nhiêu?
Gái quê anh nhớ sao yêu… yêu là
Quê anh là
thế em à
Mải mê hồn thả chiều tà có hay...
Mải mê hồn thả chiều tà có hay...
Chu
Văn Keng