Bài
thơ dưới đây là tâm trạng gần 40 năm về trước của
những chàng trai (hôm nay ở tuổi U70) mà “tình
duyên lận đận”.
Bây
giờ, viết ra để nhớ về kỷ niệm đã xa; để tiếc nuối “cả
một trời yêu bao giờ trở lại”.
Sao em lặng im
Sao
em mãi lặng im
Để
cho tôi buồn khổ
Có
điều gì khó nói
Em
giữ mãi riêng mình
Tôi
thèm nghe em nói
Dù
điều ấy phũ phàng
Nhưng
như thế còn hơn
Phải đợi chờ khắc khoải
Ngay cả điều Em nói
Làm tan nát tim tôi
Em cũng đừng ngần ngại
Chỉ cần Em biết rằng
Khi không còn yêu nhau
Chúng mình còn tình bạn
Không được hoa sim tím
Còn màu tím hoa mua (*)
Riêng tôi luôn cầu mong
Suốt đời Em hạnh phúc
Khi duyên Trời đã định
Chúng mình phải xa nhau
Ngày Em đi lấy chồng
Tôi tìm Em trong mộng
Cô đơn và hạnh phúc
Là hai nửa của Đời
(*) Màu tím hoa sim tượng
trưng tình yêu
Màu tím hoa mua tượng trưng tình bạn
Cái tình là cái tình chi
Trả lờiXóaNhư dây tròng cổ kéo đi kéo về
Cái tình như có thuốc mê
Không rủ cũng đến, dù chê vẫn vào!!!
ĐVB