"Cây hoàng lan cao vút,
cành lá rủ xuống... Đêm khuya, khi trăng lên, đi qua hai bên bờ lá đã ướt sương,
mùi hoàng lan thoang thoảng bay trong gió... Mỗi mùa cô lại giắt hoàng lan
trong mái tóc để tưởng nhớ mùi hương..." Thạch Lam
Chiều
hè đứng ở hành lang
Giơ
tay với được một nhành Hoàng Lan
Hương
thơm ngan ngát dịu dàng
Để
hoa túi áo cho hương theo người
Người
khôn hiểu được ý trời
Chẳng
cho hoa đủ những điều người mong
Hoa
nào có sắc thôi hương
Hoàng Lan xin nhận hương thơm cho đời
Phơi
sương, nắng, gió giữa trời
Sắc
vàng giản dị một thời phôi pha
Lòng
người cũng tựa như hoa
Chẳng
ham vẻ đẹp chỉ say hương tình
LTT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét