Rât cảm ơn Chu Văn Keng sau khi đọc Bài thơ của Bạn. Hóa ra, mọi người trên đời "Lòng vả cũng như lòng sung": "Để thuyền Ai lặng giữa lòng bến Em". Rất tình cảm mà lại hơi buồn nữa, phải không CVK?
Bài thơ ấy là tâm trạng của tôi với Em; còn không biết điều ngược lại "Tôi có là gì
trong bến của Em không nhỉ?". Hay tôi chẳng là "cái đinh" gì với
Em? Chưa thấy có chị em nào trong Lớp ta lên tiếng. Liệu có chị em nào trong
Lớp giống như nhà thơ Xuân Quỳnh không? ("Anh là bờ cát trắng của đời
Em").
Nhà thơ Chu Văn Keng có cách nào giải mã được sự thắc mắc
của tôi được không?
Cảm ơn và xin cảm ơn (mượn câu cửa miệng của Lại văn Sâm ở
chỗ này).
Kim Ngọc Cương
(BBT- ảnh minh họa của Ng. Cảnh Toàn do BBT đưa vào bài)
(BBT- ảnh minh họa của Ng. Cảnh Toàn do BBT đưa vào bài)
Ai ơi có nhớ ai chăng
Trả lờiXóaLòng sung lòng vả vẩn chung nhau mà
Người tình ở chốn Sa pa
Hằng năm vẵn gặp nào xa nỗi gì!