TUỔI HOÀNG
HÔN
Một chiều Sài
Gòn lặng ngắm hoàng hôn
Lưu luyến,nhớ
nhung, nỗi niềm lai láng
Rồi tôi viết
mấy vần thơ lãng mạn
Mong cùng bạn
bè sống đẹp,sống vui
Cũng như các
chị, các anh, tôi đang đến cuối cuộc đời
Đã từng xuống
Đông lên Đoài, một thời kiêu hãnh
Tuổi về chiều
đã nghe lòng chớm lạnh
Vẫn muốn vươn
lên,sống lạc quan hơn
Tuổi của
chúng mình đã là tuổi hoàng hôn
Nhưng sẽ phải
là những chiều vàng rực rỡ
Đã là cây, phải
là cây cao bóng cả
Che chở cho
mầm non, thế hệ mới sinh sôi
Hãy làm đóa
hoa thơm dưới ánh mặt trời
Hãy viết những
vần thơ tô đẹp cuộc sống
Hãy hát những
khúc hát, lời ca bay bổng
Ca ngợi tình
người "muối mặn gừng cay"
Tuổi của
chúng mình không còn là tuổi ban mai
Nhưng không
thể là những chiều đông ảm đạm
Hãy luôn giữ
cho hoàng hôn rực sáng
Như kỷ niệm
thời sinh viên vẫn vời vợi trong tim
Tôi viết bài
thơ với tất cả nỗi niềm
Của người
đang già vẫn muốn mình trẻ lại
Xin hãy nhận
nơi tôi môt tấm lòng ưu ái
Để chúng mình
trẻ mãi bạn già ơi
Sài gòn Tháng
5/2012
TRỊNH ĐÌNH CHỮ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét