Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2012

Cảm nhận thơ


Nhân dịp ngày phụ nữ VN 20-10, tôi nhận được email của nhà thơ lớp ta C.V.Keng mời đọc và cảm nhận 3 bài thơ viết về những người phụ nữ rất gần gũi với anh. Lâu nay chỉ quen viết chứng minh toán học, lập luận ngang phè rồi đắc chí vỗ đùi tự khen mình đúng, thằng khác sai hết. Bây giờ thấy khó mà viết cho ra văn vẻ được, lại còn phải bình thơ nữa chứ. Thật là “nhiệm vụ bất khả thi”.  Nhưng rồi tôi chợt nghĩ, cứ coi như mình trở lại thời đi học phổ thông, được cô giáo dạy văn ra cho một đề tập làm văn “Hãy viết cảm nhận của em khi đọc 3 bài thơ nhân ngày 20-10 của C.V.Keng ….”. Và đây là bài nộp cho cô giáo.

CẢM NHẬN BA BÀI THƠ NHÂN NGÀY 20-10


Mặc dù mới bắt đầu là độc giả thơ của C.V. Keng cách đây chưa lâu, từ khi anh giới thiệu với bạn bè cùng khóa K13 Toán ĐHTH Hà Nội (1968-1972) trang thơ của mình trên lucbat.com, tôi đã sớm hâm mộ anh qua những câu lục bát đậm chất ca dao. Anh đã mặc nhiên trở thành “nhà thơ” của K13, mặc dù K13 có một số “nhà thơ” nữa, nhưng chưa đến tầm cỡ vượt ra ngoài blog K13toan6872 sang tận …  Đức quốc!
Gặp nhau sau 40 năm, dịp anh cùng gia đình về HN, con người C.V.Keng đúng như tôi hình dung qua thơ, trầm tĩnh và hướng nội, dường như đã trải qua nhiều nỗi thăng trầm của cuộc đời, rất điển hình của mẫu người ở tuổi tóc đã cuối thời hoa râm, đầu thời cước bạc; mẫu người ưa suy ngẫm về quá khứ và chiêm nghiệm trong thực tại, đang nói về ngày nay (bất cứ chủ đề gì) bỗng bùi ngùi nhắc đến “ngày xưa …”.
Những chủ đề C.V. Keng muốn nói qua thơ những bài thơ này không mới, cái đặc biệt là ở chỗ cảm nhận của riêng anh như người trong cuộc.  Nỗi lo lắng xót thương của người mẹ cho đứa con dứt ruột đẻ ra đang ở chiến trường, nơi cận kề cái chết, qua cảm nhận của C.V.Keng

Ruột Tằm đau quặn nhả Tơ
Con đi chiến trận mẹ lo đêm ngày

“Ruột tằm đau quặn nhả tơ” không còn vô hình nữa mà thật hiện hữu, cụ thể. Lòng mẹ hiền nhân ái, “lo tơ vàng vướng chỉ để lòng Tằm đau”, lo cho con từ lúc tập đi, con ngã mẹ đau, cho đến tuổi vào đời, thức đợi con mỗi khi về muộn. Và không biết đã có ai như C.V.Keng thấu hiểu và cảm thông với người mẹ phải đi lao động ở nước ngoài, con thiếu mẹ, mẹ xa con, thương con và thương chính bản thân mình. Kiếp này đành lỗi hẹn, “mẹ chờ kiếp sau”

Tuyết rơi lòng mẹ thẫn thờ
Tình thơ liệu đủ, mẹ chờ kiếp sau ?

Tôi có thắc mắc là tại sao C.V.Keng mới chỉ viết về người mẹ, người yêu mà chưa được đọc bài nào anh viết về người vợ. Vợ mới là người sống với ta gần nhất và cũng là lâu nhất. Vậy mà thật là bất công ! Chắc anh có nhiều bài còn hay hơn nhiều (tôi tin thế) về người vợ đảm đang thủy chung hết mực, có lẽ những bài thơ này chứa chan tình cảm yêu thương, những tâm sự thầm kín, những kỷ niệm riêng tư chỉ nên đọc giữa 2 người !
Tôi đọc lại nhiều lần bài kỷ niệm Hồ Gươm (vì luôn thích thơ tình yêu), những câu tả cảnh đẹp Hồ, hình ảnh nên thơ nên nhạc, in dấu trong tâm trí không chỉ một người khi xa Hà Nội.

Trăng ngần đợi gió dẫn sang
Tháp Rùa lấn bóng thênh thang mây trời
            
              Tôi đã dành hẳn một buổi chiều đi dạo quanh hồ, ngắm tháp Rùa một mình “thênh thang” giữa Hồ Gươm, như kiêu sa ngó quanh phố phường Hà Nội chật chội, ầm ĩ và nhốn nháo. Tôi đã đứng mãi trên cầu Thê Húc, cây cầu đỏ duyên dáng uốn bờ vai cong thon thả soi bóng trên lăn tăn mặt nước Hồ. Ừ có lẽ khi ngây ngất hồn thơ ta sẽ cảm nhận được “Chồng chềnh Thê Húc nghiêng soi” như C.V.Keng. Tôi tự nhắc mình lần sau phải mang theo một bầu rượu, như người ta thường nói “bầu rượu túi thơ” mới được. Và có say sưa ngả nghiêng trời đất như thần tửu thần thơ Lý Bạch thì chắc là sẽ thấy được “nước Hồ lay tháp Thiên Thanh”.
            Đáng ra theo cấu trúc của bài tập làm văn, đến đây phải có vài câu nêu những khiếm khuyết, gọi là góp ý với tác giả. Tuy nhiên, xin các bạn miễn cho tôi nhiệm vụ quả thực là khó khăn mà lại thiếu tế nhị này. Vì như thế không khác gì trong các cuộc họp kiểm điểm phê bình, bao giờ người ta cũng rào đón, bắt đầu bằng: “đồng chí X có nhiều ưu điểm, điểm A, điểm B, …  nhưng… và nhưng …. 
            Mời nhấn vào đường link này  http://lucbat.com/news.php?id=10999 tới bài đăng trên lucbat.com để đọc toàn văn 3 bài thơ và tự mình rung cảm cùng tác giả.

                                                                                                       Hà Nôi, 10/2012
                                                                                                   NGUYỄN ĐÌNH HÓA   

1 nhận xét:

  1. Kính chào PGS Nguyễn Đình Hóa!

    Thật cảm động trước lời bình của Bác cho 3 bài thơ của tôi,xin cảm ơn Bác...

    Bác có nhã ý trách tôi:sao không có bài thơ nào viết cho người bạn đời của mình,có đấy Bác ạ,nhưng "ngại" chưa đưa ra "khoe" với các Bác...nhân dịp này tôi xin trình các Bác bài thơ (tôi làm nhân 60 năm tuổi của tôi) để tặng "bà xã":

    VỚI EM

    (Tặng bạn đời)

    “Cuộc đời yêu như vợ của ta ơi”
    Việt Phương

    Tình yêu thánh thiện sáng ngời
    Với em trong trẻo một thời hoa niên
    Đành rằng duyên phận tại thiên
    Với em mãi mãi bách niên xuân đời
    Tuổi xuân con gái một thời
    Với em giữ trọn một đời sắc xuân
    Đời người bao nỗi gian truân
    Với em là lẽ thường luân ở đời
    Phong ba bão táp mưa rơi…
    Với em mãi vẫn thảnh thơi “Xương Rồng”
    Đường đời khúc khủy bềnh bồng
    Với em thăm thẳm trời hồng dõi theo…

    Đến rồi tóc bạc răng long
    Với em giữ trọn tấm lòng thủy chung...

    Berlin,Canh Dần 2010

    TB:Bài thơ này tôi đã đăng ở lucbat.com và nguoiviet.de

    Một lần nữa xin cám ơn "Nhà bình thơ" siêu hạng của lớp toán: k13toan6872

    Trân trọng

    Chu Văn Keng

    Trả lờiXóa