Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

Lời từ biệt năm 2012

An Đặng

536NQL: Bài viết có tên Quán tính xã hội Việt Nam, Quê choa coi đây là lời từ biệt năm 2012. Có nhiều thông điệp để từ biệt với năm 2012, đây là thông điệp từ biệt quan trọng nhất: Chỉ có dân mới bảo vệ được Đất nước, bảo vệ Đảng và chế độ. Vì thế bất luận hoàn cảnh nào trước hết phải bảo vệ dân, tôn trọng dân. Kẻ nào khinh dân, coi dân như địch,  coi việc  chống dân, cưỡng chế dân là “trận đánh đẹp” thì kẻ đó đích thị thuộc về lực lượng thù địch của Dân của Đảng.
Ai đang đục đáy con thuyền Cách mạng? Chính là sự u mê, thói vô cảm của những kẻ kiêu ngạo cộng sản ( chữ dùng của Lê Nin), chính những kẻ đó không ai khác. Hy vọng những ấu trĩ và u mê năm 2012 sẽ không còn tràn sang năm 2013. Vẫn biết đó là hy vọng hoang đường nhưng dù sao cũng phải hy vọng.
Một cỗ xe lớn thường có tải trọng lớn và rất khó thay đổi vận tốc. Nhưng không phải là không thể thay đổi được. Acsimet nói “Hãy cho tôi một điểm tựa tôi sẽ nâng cả trái đất lên”.
Xã hội Việt Nam đã từng là một cỗ xe vận động ù lì với cơ chế xáo mòn trì trệ. Nhưng các dấu hiệu rõ ràng cho thấy là cỗ xe này đang thay đổi quán tính. Sự phát triển truyền thông xã hội và hội nhập toàn cầu là lực đẩy của xã hội dân sự Việt Nam. Một khi quán tính của cỗ xe thay đổi thì không gì có thể cản trở được nó, vì đó là một cỗ xe khổng lồ, ai cản trở sẽ bị nghiền nát. Người khôn ngoan là người biết nương theo quán tính của chiếc xe để lèo lái cỗ xe theo chiều hướng tích cực của riêng nó. Cỗ xe Việt Nam hiện đang được gia tốc và quán tính không ngừng tăng lên.
Đã đến lúc người lãnh đạo Việt Nam không thể bàng quan trước quán tính của cỗ xe Việt nam với gần 90 triệu người dân đang ngày càng thích nghi dần với văn hoá dân chủ. Chính quyền Việt Nam không thể mãi coi thường khối người 90 triệu và cho rằng chẳng có gì có thể làm mình phải xem xét lại cơ chế, hay phải coi lại cách phục vụ dân nước của mình. Người tinh ý và hiểu tâm lý xã hội có thể nhận thấy rằng đã tới thời điểm mà bất cứ chính sách kiểm soát xiết chặt nhân quyền nào cũng chỉ mang lại phản tác dụng. Họ nên hiểu tâm lý bị đè nén của xã hội. Chính quyền càng ngăn chặn blog thì càng có nhiều người viết blog, chính quyền càng không chia sẻ sân chơi chính trị với người dân thì càng tự cô lập chính mình. Cũng như chiếc lò xo khi đã nén thì bước tiếp theo không gì khác là sự bật tung, sức bật càng mạnh nếu sức nén càng được tích luỹ.
Cỗ xe Việt Nam đã thay đổi quán tính, một quán tính mới đầy hứng khởi đang ngày càng được tích tụ và xã hội dân sự đang tiến lên phía trước mà không một ai có thể cản lại được. Đã đến lúc người lãnh đạo khôn ngoan hiểu rằng, để tồn tại và giữ được ghế của mình trong chính quyền thì họ phải lắng nghe và phục vụ người dân, vì thiên chức của một chính phủ không gì khác là phục vụ lợi ích của dân nước, chứ không phải khư khư lợi ích cho một thiểu số đặc quyền đặc lợi hay một đảng phái. Lãnh đạo Việt Nam phải nhìn nhận rằng trong khối 90 triệu dân kia không thiếu gì những lãnh đạo kiệt xuất, quả cảm và đầy tri thức. Nhà tù của chính quyền cộng sản chuyên chế không thể đủ rộng để bắt bớ hết những con người không ngừng lên tiếng cho một xã hội dân sự.
A.Đ.
(Theo Quechoa.vn)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét