(tiếp theo)
Bà Sáu Thượng đập bàn :
“ Vậy mày bày trò mê tín dị đoan để làm ông ấy mất tinh thần
phải không ?”
Gã Bảy Dự hốt hoảng :
“ Ay chết …chị nói vậy chết em…anh Sáu Thượng là cán bộ cao cấp
của Đảng và Nhà nước, được trui rèn qua lửa đạn, lập trường chính trị vững như
núi Thái Sơn em làm sao mà lung lạc được ạ ?”
Giọng nói của gã Bảy Dự nghe êm ái, bên trong như có chất cô hồn , hút lòng người khiến bà vợ
ông Sáu Thượng hạ giọng :
“ Vậy chắc mày có bùa mê thuốc lú gì bỏ cho ông ấy rồi phải
không ?”
Gã Bảy Dự lắc quầy quậy :
“ Dạ không không…thưa chị chẳng qua em lấy quẻ cho anh ấy đúng
quá nên anh ấy phải tin đó thôi…”
Ong Sáu Thượng đỡ lời :
“ Nó nói thật đấy …nó có bỏ bùa mê thuốc lú gì cho tôi đâu…mà
cái bói này không phải mê tín dị đoan…nó phân tích bằng kinh dịch kia đấy…”
Bà vợ ông Sáu Thượng gắt :
“ Kinh dịch là cái quỷ gì…cũng là ba cái trò bói toán mê tín dị đoan lừa bịp người ta thôi chứ
gì ?”
Sau cùng có vẻ thấy ra oai như vậy đủ rồi,
bà dịu giọng :
“ Thôi được rồi…để tao tin mày không giở trò mê tín dị đoan ra
lừa bịp mày coi cho tao một quẻ thử coi …”
Gã Bảy Dự khúm núm :
“ Dạ được ạ…dạ em xin cố gắng hầu chị ạ…Chị cho em xin ngày
sinh tháng đẻ ạ…”
Bà Sáu cau mày :
“ Ngày ta hay ngày Tây ?”
“ Ta hay tây đều được cả ạ…em sẽ bấm độn ra hết…”
Bà Sáu nói cho gã ngày sinh tháng đẻ , gã bấm tay tính toán lia
lịa rồi rút trong túi xách ra đủ thứ đồ
nghề. Nào bộ bài đặc biệt, mỗi con bài là một tấm bìa gấp lại bên trong có hình
vẽ, một cái đĩa với ba đồng chinh bóng loáng, thẻ nhang . Gã ngồi xếp bằng tròn
trước mặt bà Sáu thắp ba nén nhang vái lia vái lịa, miệng lầm bầm khấn khứa ,
một tay tung lên ba đồng chinh .
Khấn vái xong, gã
kéo cái lồng chim che kín bằng tấm nhiễu
đỏ lại gần chiếc đĩa, rút trong túi ra mấy hạt kê vàng . Gã mở lồng chim, rất
nhanh con chim nhỏ xíu chỉ bằng con chim sâu ở trong nhảy ra mổ lấy một quân
bài cho gã rút ra. Sau khi mổ hạt kê trong tay gã Bảy Dự như là phần thưởng,
con chim mới chịu nhảy lại vào trong lồng cho gã sập cửa xuống.
Vẻ mặt rất nghiêm trọng, gã Bảy Dự he hé quân bài rồi rất nhanh
gã đóng ập lại, hai mắt lim dim miệng lầm bầm nghe không rõ. Lát sau gã mở mắt
ra nhưng cứ ngồi ngây không chịu nói. Bà Sáu Thượng sốt ruột giục :
“ Sao ? Quẻ bói thế nào ? Sao không nói ra đi…”
Gã Bảy Dự nhăn nhó :
“ Thưa chị quẻ của chị rất đặc biệt … thiên cơ bất khả lậu…em
cũng liều tiết lộ cho chị biết nhưng mà chỉ riêng mình chị thôi…”
Bà Sáu Thượng chép miệng :
“ Lại lôi thôi thế kia à ? Thôi được rồi, ông chịu khó về
phòng, khi nào xong tôi sẽ gọi sang…”
Ong Sáu Thượng bực mình :
“ Chuyện vợ chồng có gì phải giấu nhau. Quẻ bói thế nào mày cứ
nói ra tao nghe coi…”
Gã Bảy Dự chắp tay vái :
“ Em xin tạ lỗi với anh Sáu…quẻ này em tiết lộ ra chỉ riêng với
chị thôi là em đã tổn thọ lắm rồi…cả anh nghe nữa chắc em nói xong lăn ra chết
bất đắc kỳ tử…”
Bà Sáu sốt ruột :
“ Thôi được rồi…ông cứ vào đi…tôi sẽ nói cho ông nghe sau, tội
lỗi đâu tôi chịu…”
Ong Sáu Thượng ra khỏi phòng rồi, còn lại có hai người, gã Bảy
Dự mới nhích gần lại bà Sáu Thượng, mở quân bài ra :
“ Chị nhìn hình này, chị thấy gì ạ ?”
Bà Sáu Thượng giương kính lên nhìn chỉ thấy hình vẽ theo lối
tranh vui, vẽ cái giường trên có hai người nằm . Nom có vẻ
như một người đàn ông và một người đàn
bà cởi trần lộ ra cặp vú thây lẩy.
Gã Bảy Dự gợi ý :
“ Có phải chị nhìn thấy
hai người , một nam một nữ nằm
chung một giường đúng không ?”
Bà Sáu Thượng gật gật :
“ Cái đó thì rõ rồi nhưng mà ở trên giường hình như còn một
người nữa thì phải…mà không phải người hình như chỉ là cái bóng thôi…”
Gã Bảy Dự reo lên :
“ Tinh thật…chị tinh thật…đúng là có một cái bóng ở trên giường
thật. Thế chị còn nhìn thấy gì nữa không ?”
Bà Sáu Thượng lại cố nhìn nữa và ngập ngừng :
“ Hình như có cả một thằng bé con đang cầm quả bóng bay phải
không ?”
Gã Bảy Dự lại reo lên :
“ Đúng đúng…chị nhìn tinh lắm. Thế chị còn nhìn thấy gì nữa
không ?
Bà Sáu Thượng lại căng cả mắt , cố nhìn xem có thấy thêm cái
gì, sau cùng bà reo lên :
“ Thấy rồi…ngoài cửa phòng có thêm một thằng nữa đúng không ?”
“ Đúng đúng…nhưng chị thử đoán coi nó là loại người gì ?”
Bà Sáu Thượng cau mày :
“ Thằng này nom có vẻ như công an thì phải ?”
Gã Bảy Dự nức nở :
“ Trời ơi…sao chị nhìn tinh quá vậy ? Thế chị thử nhìn coi
trong tay thằng đó cầm cái gì vậy ?”
Bà Sáu lại cố nhìn nữa và buột miệng :
“ Tao nom như cái còng số 8 thì phải…”
Gã Bảy Dự reo lên :
“ Đúng quá…đúng quá…đúng là thằng cảnh sát đứng ngoài cửa phòng
cầm cái còng số 8… Thưa chị chỉ nội hình vẽ trong quân bài này đã nói lên hết
hoàn cảnh của chị lúc này…”
Bà Sáu Thượng cau mày :
“ Mày nói vậy là sao ?”
Gã Bảy Dự đưa mắt nhìn ra cửa phòng rồi hạ giọng :
“Thưa chị cái người đàn bà ngủ với đàn ông trên giường chính là
chị với anh Sáu Thượng nhà ta. …”
Bà Sáu Thượng buột miệng :
“ Thế còn cái bóng ? Vì sao cũng ở trên giường ?”
Gã Bảy Dự cười đểu :
“ Chị cứ để từ từ em nói cho nghe. Chính cái bóng này mới là
chồng đích thực của chị, còn cái ông trên giường này chỉ là chồng…chồng nhỏ
thôi …”
Bà Sáu Thượng gắt :
“ Chồng nhỏ là chồng thế nào ?”
Gã Bảy Dự cười cười :
“ Thưa chị chồng nhỏ cũng giống như là
vợ…nhỏ, tức vợ lẽ , vợ hai ấy mà…”
“ Nhưng sao chồng thiệt lại là cái bóng ?”
“Là vì ông ấy chết rồi…ông ấy chỉ còn là cái bóng trên giường
bà thôi. Tức có nghĩa rằng đêm bà ngủ với ông chồng thật trên dương gian, nhưng
đầu óc bà vẫn nhớ tới cái ông chồng ở dưới âm phủ…”
Bà Sáu Thượng buột miệng :
“ Bé cái miệng thôi…sao cái giọng mày cứ oang oang thế ?”
Gã Bảy Dự im bặt. Trong lòng gã như mở cờ. Vậy là gã đã nói
trúng tim đen bà Sáu. Con mụ này tưởng nặng vía, quẻ sẽ không linh, ai ngờ cứ
trúng phong phóc. Hoá ra lâu nay gã cứ nghe đồn loáng thoáng ông Sáu Thượng chỉ
là chồng hờ, chống thiệt của mụ là một đồng chí cán bộ cấp cao, chết bất đắc kỳ
tử lâu rồi, thằng nặn bụt, thằng nặn bệ là thế này đây. Gã Bảy Dự mừng rơn
trong bụng, đã thế, phải làm cao cho mụ biết tay. Nghĩ vậy gã nhắm nghiền hai
mắt , giả vờ thiếp đi như người chết rồi làm bà
Sáu Thượng vội vã kêu to :
“ Này này…Sao thế ? Sao thế ? Dậy đi chứ…dậy đi chứ ?”
Ong Sáu Thượng ở phòng bên nghe vợ la vội tông cửa xông vào :
“ Chuyện gì ? Chuyện gì thế ?”
Bà Sáu Thượng chỉ tay vào thằng Bảy Dự :
“Ong coi kìa…nó đang bói cho tôi bỗng dưng lăn đùng ngã ngửa ra
như thế kia…”
Ong Sáu Thượng vội vàng :
“ Bà để tôi gọi bác sĩ ,,,”
Bà Sáu gắt lên :
“ Ô cái ông này hay nhỉ ? Ong có biết thằng này là loại người
nào không mà lại gọi bác sĩ cấp cứu nó ngay trong nhà mình. Chờ coi nó có tỉnh
lại, nếu không thì tống nó lên xe chở đi bệnh viện chứ ?”
Gã Bảy Dự nghĩ bụng “diễn” vậy đủ rồi mới mở mắt ra ngồi ngay
dậy : “ Trời ơi…tôi đang ở đâu đây
?”
Bà Sáu Thượng chỏ vào ông chồng :
“ Thằng Bảy Dự, mày có nhận ra ai đây không ?”
Gã Bảy Dự ra vẻ trố mắt lên cố động não nhưng vẫn lắc quày quạy
:
“ Dạ không…tôi không biết ông này là ai…tấu lậy Ngài..con không
dám tiết lộ thiên cơ…”
Lạ thay, cái trò lố bịch của gã Bảy Dự dễ dàng bị lật tẩy trong
con mắt người bình thường, nhưng với vợ chồng ông Sáu Thượng dường như đã bị nó
ám bởi cái trò bói toán nên nó muốn “diễn” sao thì “diễn” cả hai người cứ tin nó sái cổ. Ong Sáu Thượng
thấy nó đang trong cơn nhập đồng vội vàng can vợ :
“ Bà cứ để yên cho thánh nhập vào nó…chỉ lát sau là nó “thăng” ,
lúc đó nó mới trở về là nó, còn lúc này mình cứ kệ nó coi thánh nói qua miệng
nó những gì …”
Bà vợ ông Sáu chứng kiến rõ ràng con chim quỷ quái mổ ra quân
bài có vẽ đúng “hoàn cảnh” của bà cũng đâm ra sợ cái ông “thánh” đang nhập vào
người thằng Bảy Dự, bà chắp tay lại vái nó :
“ Lậy thánh mớ bái, con cắn rơm cắn cỏ lậy thánh giúp đỡ gia
đình con qua cơn hoạn nạn này rồi con sẽ sửa cái lễ thật hậu cúng dường…”
Gã Bảy Dự bỗng hộc lên , rên hừ hừ :
“ Ta đã nói thế gian này tràn đầy uẩn khúc…hư đấy mà cũng thực
đây…rủi đấy mà cũng may đấy…sống đấy mà cũng chết đấy…”
Đến lượt ông Sáu Thượng run cầy sấy chắp tay lậy rối rít :
“ Lậy thánh…thánh ban cho con những dậy bảo rõ ràng cho con
được hiểu…”
Oi chao ôi, thật có nằm mơ cũng chẳng tưởng tượng được cái ông
cán bộ cao cấp trùm vô thần, mở miệng ra là nói duy vật biện chứng,
mácxít-lêninnít , “vật chất có trước tinh thần có sau” lại thần phục một thằng
thày bói đang giở trò bịp bợm rẻ tiền đến thế kia. Gã Bảy Dự trợn ngược mắt, há
hốc mồm , từ trong cổ họng liên tiếp phát ra những tiếng âm u như chó tru làm
hai vợ chồng ông Sáu Thượng sởn gai ốc đưa mắt nhìn nhau . Bà Sáu chợt nhớ ra
lời dặn của gã Bảy Dự khi nó chưa nhập “thánh” vội bảo ông chồng :
“ Ong ra đi…lúc nãy Bảy Dự nó bảo nó chỉ dám nói riêng cho tôi
nghe thôi…”
Ong Sáu Thượng không chịu :
“ Sao lại thế ? Tôi với bà là vợ chồng, là người nhà sao phải
phân biệt thế ?”
Bà vợ gắt :
“ Thì nó bảo nó chỉ dám tiết lộ thiên cơ cho một người thôi.
Ong cứ chịu klhó ra ngoài đi nó nói gì tôi sẽ kể lại …”
Ong Sáu Thượng đành lủi thủi đi ra khỏi phòng. Sau khi khép
chặt cửa bà Sáu mới quay lại đập tay vào người Bảy Dự :
“ Sao ? “thăng” được chưa ?”
Gã Bảy Dự vội vàng ngồi ngay lại, rối rít :
“ Ay chết…chị ạ…em xin lỗi chị… đang coi cho chị không hiểu sao
mắt cứ nặng trịch rồi chẳng còn hay biết gì nữa…”
Bà Sáu đã có chút vì nể, không còn “mày mày tao tao” như trước,
hạ giọng :
“ Anh coi tiếp cho tôi cái lá bài vừa nãy.”
Gã Bảy Dự được thể lên nước, uốn nắn ngay :
“ Thưa chị cái bức vẽ này không phải cái lá bài. Đây là lời
mách bảo của thần linh bằng hình vẽ chứ không dùng lời lẽ. Bởi vậy phải qua một
lần giải mã mới hiểu được lời thánh dậy…”
Bà Sáu Thượng sốt ruột :
“ Vậy qua cái hình vẽ này thánh dậy những gì ?”
Gã Bảy Dự mở rộng bức vẽ chỉ vào từng hình hắng giọng :
“ Thưa chị hình người đàn ông và người đàn bà nằm trên giường
này thì rõ ra là chị và ông nhà rồi. Chỉ có điều cũng nằm trên một giường mà
hai tư tưởng lại khác nhau. Như các cụ ta nói “đồng sàng dị mộng” là vậy đó ạ…”
Bà Sáu Thượng cau mày :
“ Anh nói tôi với nhà tôi khác nhau về tư tưởng là thế nào ?”
Gã Bảy Dự lại uốn lưỡi :
“ Người ta bảo vợ chồng
là đồng thanh tương ứng đồng khí tương cầu, nhưng chị và ông nhà lại có suy
nghĩ khác nhau về…con cái đấy ạ…”
Bà Sáu Thượng giật mình :
“ Suy nghĩ khác nhau về …con cái là sao ?”
Gã bảy Dự chắp tay vái vái :
“ Dạ thưa chị điều này em xin chị tha cho. Nói ra nó…xúc phạm
lắm. Em sợ chị trừng phạt em thì nguy to…”
Bà Sáu Thượng cười nhạt
:
“ Anh cứ nói thẳng ra đi. Chuyện gì đối với tôi giờ cũng chỉ
nhỏ như cái móng tay. Tôi đã bảo anh nói ra thì đời nào tôi lại trừng phạt anh
?”
Gã Bảy Dự liếc ra cửa buồng thấy đóng kín mới yên tâm nhỏ giọng
:
“ Thưa chị với chị thì thằng bé đang chơi quả bóng trong hình
vẽ này đúng là con ruột của chị, nhưng với ông nhà thì ông lại nghĩ không phải
con ông…”
Bà Sáu thoáng biến sắc :
“ Anh nói vậy là sao ?”
“ Thưa chị tức là ông nhà không coi cậu cả là con của ông mà
là…mà là…”
Bà Sáu Thượng nổi cáu :
“ Biết rồi, tôi biết rồi, anh không cần phải nói chuyện đó nữa.
Mà sao anh cứ như ma xó trong nhà tôi thế ?”
Gã Bảy Dự giật mình :
“ Ay chết…thưa chị em có biết gì đâu…em chỉ là người diễn giải
bức hình “tử vi” này của chị thôi ạ…”
Bà Sáu Thượng tò mò :
“ Lại có cả cái thứ tử vi bằng hình vẽ nữa kia à ? Cái này nghe
chừng mới đây.”
Gã Bảy Dự trợn mắt :
“ Thưa chị nó ra đời cả ngàn năm nay rồi ạ, cùng với tử vi coi
bằng số đấy ạ…”
Bà Sáu ngờ vực :
“ Vậy rồi số với hình cái nào đúng hơn cái nào ?”
Gã Bảy Dự lên giọng :
“ Hình ắt phải hơn số rồi chị ơi. Hình nó rõ ràng, cụ thể chứ
không có cái kiểu nói sao cũng được như tử vi số. Chẳng hạn
như hình cái bóng ma lại nằm trên giường ngay bên cạnh chị thế này thì đúng là
ông chồng đã khuất rồi. Còn thằng bé con chơi quả bóng này thì đúng là con trai
độc nhất của hai ông bà…”
Bà Sáu thắc mắc :
“ Sao biết nó là con một ?”
Gã bảy Dự giải thích :
“ Vậy chị không thấy quả bóng bàn trong tay thằng
nhỏ sao. Nó đang chơi trò tung hứng đó. Trò này lẽ ra phải có ít nhất là 3 quả
vậy sao chỉ có một thôi. Vậy đó là ứng vào nó là con một đó chị…”
Bà Sáu Thượng nghe gã tán hươu tán vượn cứ tin lấy được. Bà
nóng ruột hỏi :
“ Vậy còn cái thằng công an cầm cái còng số 8 đứng ở ngoài cửa
kia nghĩa là sao ?”
Gã Bảy Dự giọng bí mật :
“ Đó…đó mới chính là vấn đề đấy ạ…Nó cầm còng số 8 đứng ngoài
cửa phòng. Vậy chắc chắn nó sẽ bắt ai đó ở trong phòng này. Chị thử đoán coi. Hồn ma thì không phải rồi. Công
an không ai đi bắt hồn ma. Anh chị cũng chả phải. Cán bộ cao cấp như anh chị bố
thằng công an cũng không dám động tới. Vậy thì chỉ còn…”
Gã buông lửng rồi im bặt không chịu nói nữa.
(còn tiếp)