Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2015

YÊU THỜI ĐỒ ĐỂU – KỲ 201                                                     



                             (tiếp theo)





Ong Bí thư huyện hoảng hồn chối lia lịa :
“ Bà biết gì ? Bà biết cái gì mà bảo tôi vải thưa che mắt thánh. Xưa nay tôi có giấu bà cái gì đâu ?”
Bà vợ xì một cái vào mặt ông :
“ Thôi ông ơi, ông đừng có vừa ăn cướp vừa la làng . Tôi biết tỏng chuyện mẹ con nhà ông giấu tôi thuê bụng con Doan cho nó đẻ chứ gì ? Tôi biết từ lâu nhưng tôi cứ lờ đi để coi mẹ con nhà ông xoay xở sao ?”
Ong Bí thư huyện bị vợ bóc mẽ, tẽn tò, đành hạ giọng  :
“Bà biét rồi..bà biét cả rồi…vậy cũng hay…tôi khỏi phải trình bày dài giòng . Giờ đã đậu rồi, đã có kết quả rồi, tôi đã có con trai nối dõi rồi, giờ cứ coi như con của cả tôi lẫn của bà, cho nó về sống ở nhà mình…”
Bà Bí thư huyện cười khảy :
“ Sao ông nói dễ nghe thế, cứ ngon như ăn chuối  …”
Ong Bí thư huyện ngớ người :
“ Sao bà nói vậy…mình có con trai rồi thì đón về nuôi dưỡng nó chứ có khó khăn gì đâu ?”
Bà vợ ông Bí thư nghiêm mặt :
“ Tôi hỏi thật ông, nó có đúng là con ông không ?”
Ong Bí thư nói giọng chắc nịch :
“ Không con tôi còn con ai…tôi đã thuê riêng nó…có lịch từng ngày .. trật đi đâu được…”
Bà vợ ông cười nhạt :
“ Tôi không tin…khối đứa con gái nằm với một thằng lại chìa cái của nó cho thằng khác.Ong có ở sát cạnh nó suốt ngày suốt đêm đâu mà dám chắc là nó không chìa cho thằng nào ?”
Ong Bí thư cười cười :
“ Gớm cái bà này đa nghi còn hơn Tào Tháo. Con bé này con nhà nghèo, suốt ngày nó ở nhà với mẹ dọn cỏ trồng rau , có đi được đến đâu mà nghi cho nó…”
Bà vợ lắc quày quạy :
“ Tôi chưa  tin, tôi chưa tin nó đẻ con trai cho ông. Cứ phải chính mắt tôi chứng kiến . Thời bây giờ trẻ con nó lộn sòng vào nhà người ta thiếu gì.   Khối anh tò vò mà nuôi con nhện …”
Ong Bí thư lắc đầu :
“ Gơm khiếp cái bà này…cứ theo như bà nói thì xã hội này loạn à ? Toàn là con lộn sòng ?”
“ Chứ lại không ư ? Vậy ông không biết có ông Thứ trưởng vợ đẻ được hai trai ba gái. Ong nghi nhất thằng con đầu, tức là cô vợ có chửa rồi mới lấy ông, gây nên cảnh thằng ăn ốc thằng đổ vỏ.Ong cứ nghi nghi hoặc hoặc vậy, rốt cuộc khi ông về hưu rồi mới mang thằng con đầu ra thử máu. Hoá ra không phải con ông thật. Thế rồi tức mình ông lôi tuốt cả mấy đứa còn lại ra thử hết…”
Ong Bí thư huyện sốt ruột :
Kết quả ra sao ?”
Bà vợ toét miệng ra cười :
“ Cả 5 đứa chẳng đứa nào là con ông ấy cả…”
“ Trời ơi…trời ơi…lại đến thế nữa kia ?”
Ong thư huyện đỏ cả mặt, vã cả mồ hôi ra. Câu chuyện bà Bí thư huyện đưa ra làm dấy lên trong ông nỗi nghi ngờ chẳng khác gì con rắn trong tim đang ngủ yên nay thức dậy phun nọc phè phè. Cái nọc độc của sự nghi ngờ đó chạy rần rần khắp ngừời khiến  ông không thể không nghĩ ngợi.Ong kiểm tra lại suốt thời gian ông thuê bụng cô Doan coi có lúc nào có thể sa sẩy ra bên ngoài được không ? Không, dứt khoát là không, không thể có chuyện cô Doan dám trốn ông, đi ngủ với thằng khác trong khi đã hạ bút ký cái hợp đồng đẻ thuê chặt chẽ đến từng câu từng chữ thế.
Ong cứ kiểm tra lần lần từng thời gian coi cô Doan có dấu hiệu khác lạ không ? Ong bỗng giật thót người nghĩ tới thằng  xe ôm chở cô từ bệnh viện bà mẹ trẻ em khám thai trở về. Liệu thằng này có “chơi” ông gửi con vào bụng cô Doan để rồi sau này dùng chính thằng con này chiếm đoạt tài sản của ông không ?
Không, không thể nào, cái con bé nhà quê ấy không táo tợn đến thế, không có gan làm chuyện tày trời như vậy, vả lại còn bà mẹ nữa, bà mẹ nhìn tướng tá cũng hiền lành , phúc hậu không thể là phường buôn gian bán lậu, lừa đảo trắng trợn. Giả dụ thằng xe ôm đó có là bồ cũ của cô ta đi nữa thì nếu mon men tìm đường trở lại không thể che giấu bà mẹ, nhất định sẽ lộ ra và bị bà mẹ cấm cản. Thì hợp đồng đã nêu rõ nếu cô Doan phản bội ông Bí thư huyện uỷ, đẻ ra con không phải máu mủ của ông thì buộc phải hoàn trả lại cho ông tất cả các khoản tiền đã nhận . Đó quả thật là một quả trời giáng  nên cô không đời nào nhẹ dạ như vậy. Vả lại nếu cô đẻ xong cho ông đứa con, hợp đồng kết thúc thì cô vẫn có quyền cặp ai thì cặp kia mà. Tóm lại cô ta chẳng dại gì mà phản bội ông, vi phạm hợp đồng để rồi lãnh hậu quả không lường trước.
Nghĩ  bụng vậy, ông Bí thư nói cứng :
“ Tôi nói thật  với bà…không thể có chuyện lộn sòng, thằng nặn bụt thằng nặn bệ được đâu. Cắm sừng lên đầu tôi cô ta chỉ có thiệt, mất cả chì lẫn chài là cái chắc…”
Bà vợ gật đầu :
“ Tôi cũng nghĩ vậy. Con bé nhà quê ấy cầm số tiền lớn vậy mà lại được hưởng sung sướng, ăn trắng mặc trơn thì tội gì nó không thực hiện cho đúng hợp đồng …”
Ong Bí thư huyện reo lên :
“ Đúng…đúng…bà nói rất đúng…có một lý lẽ rất hiển nhiên là nếu  cô ta không đẻ cho mình để sau này nối dõi  mà lại đẻ cho thằng cha căng chú kiết nào đó thì có hoạ…điên cô ta mới làm như vậy. Bà cứ tin tôi đi…”
Bà vợ ông Bí thư huyện toét miệng ra cười :
“ Tin ông đi à ? Tin ông để tôi đổ thóc giống ra mà ăn …”
Ong Bí thư huyện lo lắng :
“ Vậy bà tính sao giờ ?”
Bà Bí thư huyện nghiêm mặt :
“ Trước hết phải xác định thằng bé có đúng là con ông không đã. Có kết quả rồi tính tiếp..”
Ong Bí thư huyện lo lắng :
“ Rầy rà quá…mình mà đi xét nghiệm AĐN thế nào cũng lộ chuyện…rồi dến tai thường vụ thành uỷ nó bắt kiểm điểm chết…”
Bà Bí thư huyện nói chắc nịch :
“ Ong yên trí…tôi đã dàn xếp xong hết rồi..cứ để mặc tôi lo mọi chuyện. Trước hết là phải xác định coi thằng bé có đúng là con ông không.Tất nhiên phải làm thật kín không để lộ ra ngoài ảnh hưởng đén uy tín của ông đâu mà lo. Mai tôi sẽ tiến hành ngay…”
Quả nhiên hôm sau có người đến tận nhà lấy máu ông Bí thư huyện uỷ và xuống tận quê lấy máu thằng bé mới sinh. Suốt mấy hôm chờ đợi kết quả, ông hồi hộp lắm. Lậy trời lậy Phật cho nó là con ông. Bà vợ ông đã ra tay như vậy tức là bà đã chấp nhận chuyện ông mướn người đẻ thuê , miễn kết quả đúng là con ông.
Bà mẹ ông thoạt nghe tức giận lắm. Bà bảo con vợ ông rõ đúng là thần đanh đỏ mỏ. Nó cố tình làm ra vẻ không tin bắt thử máu chẳng qua là nó phá chuyện ông có con với người khác đấy mà. Thôi được rồi, thử thì cứ thử, vàng đâu phải thau mà sợ lửa. Tư cách đạo đức của hai mẹ con cô Doan bà nắm vững lắm mà. Làm gì có chuyện trê nuôi nòng nọc cho đến khi nó đứt đuôi nhảy lên bờ thành  con của cóc bao giờ. Bà yên tâm lắm vậy nhưng suốt trong mấy ngày chờ đợi tối nào bà cũng thắp hương khấn vái cầu trời phù hộ cho thằng bé chính là máu mủ nhà bà.
Về phần cô Doan, khi ông dẫn người tới lấy máu để thử gien thằng con, cô cười nhạt :
“ Sao không thử ngay từ lúc mới đẻ, bế về nhà rồi mới bày đặt thử máu ?”
Ong Bí thư huyện nhăn nhó :
“ Thì anh có đòi thử máu đâu. Thằng bé này không con anh còn con ai …”
Ong cười cười rồi như mọi ngày, ông ôm lấy cô, lập tức bị cô đẩy ra :
“ Này này…hết tiêu chuẩn rồi nha…”
Ong Bí thư cười nhăn nhở :
“ Tiêu chuẩn ? Tiêu chuẩn gì kìa ?”
Cô Doan nghiêm mặt :
“Ong nên nhớ là hợp đồng tôi ký với ông quy định tôi chỉ là vợ ông khi chưa có bầu thôi nhé. Giờ đã đẻ con cho ông rồi, đường ai nấy đi, ông sờ vào người tôi là vi phạm hợp đồng đấy…”
Ong Bí thư ỡm ờ :
“ Hết hợp đồng cũ  thì bổ sung hợp đồng mới chứ lo gì ?”
“ Thôi đi ông…hợp đồng cũ lẽ ra thanh lý rồi, ông còn đòi xét lại bầy trò thử máu kìa…”
Ong Bí thư nhăn nhó :
“ Cái đó không phải do anh hay mẹ anh. Anh với mẹ anh tin em sái cổ rồi. Thằng bé đó không con anh thì con ai. Chỉ có điều…mụ vợ…mụ vợ …”
Cô Doan cười nhạt :
“ Mụ vợ ông nó không tin…nó nghi ngờ…nên mới bày trò bắt thử máu thằng bé coi có phải con ông không chứ gì ?”
Ong Bí thư gật đầu :
“ Đúng rồi…con mụ này nó đa nghi như Tào Tháo…nhưng cây ngay không sợ chết đứng…con mình thì cứ mặc nó tha hồ thử vẫn cứ là con mình…đúng không nào ?”
Cô Doan cười khẩy :
“ Tất nhiên cứ cho nó tha hồ thử…nhưng giả sử…nó thử sai thì sao ?”
Ong Bí thư huyện  giật mình :
“ Sai là sai thế nào ?”
Cô Doan bĩu môi :
“ Sai là sai lầm chứ sao ? Y tế bây giờ lắm chuyện thối tha lắm ông không biết à ? Mổ ruột thừa cắt nhầm ngay dạ con của người ta. Rồi thử SIĐA người ta không có bệnh la toáng lên là dương tính. Rồi lại còn khối trường hợp tiêm nhầm vacxin làm chết trẻ con nữa. Ai mà đi tin được mấy thằng cha bác sĩ xét nghiệm bây giờ ?”
Ong Bí thư nhăn nhó :
“ Bác sĩ mà không tin thì còn biết tin ai ?”
“ Thì tôi đã cảnh báo ông rồi. Ong không tỉnh táo, cứ u mê nghe theo lời con mụ vợ già với ba thằng bác sĩ vườn để mất con là tại ông thôi…”
Ong Bí thư  quả quyết :
“ Yên trí…em cứ yên trí…anh hết sức bình tĩnh và tỉnh táo để khỏi oan uổng cho con mình…”
Nói xong ông lại nhào vào ôm cô Doan lần nữa. Lần này chẳng hiểu sao cô không phản đối nữa,cũng không đòi ông “ký hợp đồng” mới, cô cứ mặc ông thoả thuê trên ngừời cô, miệng nín lặng không thốt ra một lời.
Đêm hôm đó về nhà, ông vừa trèo lên giường đã bị bà vợ chun mũi đuổi ra :
“ Ong lại tới với con Doan phải không ? Ong ra ngay khỏi giường tôi…”
Ong Bí thư huyện giật mình chối lấy chối để :
“ Làm gì có chuyện đó…hợp đồng đẻ mướn xong rồi …đời nào tôi còn đến đó nữa…”
Bà vợ cười nhạt :
“ Thôi đi ông…tôi còn lạ gì ông…tôi đi guốc vào bụng ông..”
Ong Bí thư huyện  giơ tay thề độc :
“ Thì đã bảo là không mà…đời nào tôi còn tới đó nữa…tôi mà dối bà thì tôi cứ…tôi cứ…”
Bà Bí thư vội vàng :
“ Thôi thôi ông đừng có thề độc không lại lăn đùng ra chết bất đắc kỳ tử bỗng dưng tôi lại thành con mẹ goá…”
Ong Bí thư huyện cười thầm trong bụng.Ong làm ra vẻ thế thôi chứ thoát được bà vợ khô đét như con mắm để ra ngủ riêng còn gì sung sướng hơn. Bấy lâu nay nhân chuyện để thuê, ông được sống với cô Doan thật bằng lên thiên đàng. Đúng là một đằng lên cao vút khi lẻn được vợ thực tới chỗ vợ hờ, một đằng chẳng khác gì xuống vực sâu khi buộc phải thực hiện nghĩa vụ làm chồng thực. Ong bị lộ chuyên thuê người đẻ thuê cũng từ chỗ này mà ra.
Thoạt đầu bà Bí thư thấy đức ông chồng sao nhãng chuyện  phu thê cũng cứ tưởng là ông hồi này bận họp hành, học tập nghị quyết hoặc là cơ quan có chuyện đấu đá nên thần kinh bị ức chế ảnh hưởng tới chuyện chăn gối nên bà cũng cắn răng chịu nhịn bỏ qua cho ông. Thế rồi thấy ông cứ liên tục tránh né vậy, lại cứ hay về thăm mẹ đẻ bà mới sinh nghi, bà cho tay chân ngấm ngầm điều tra mới vỡ lẽ ông chẳng có học hành nghị quyết nghị cò, hoặc đấu đá gì hết, chẳng qua ông chúi đầu chúi mũi vào đứa con gái đẻ thuê vậy thôi.
Thoạt đầu bà nổi giận đùng đùng. Bà đã bố trí cho tay sai phá tan tành cái tổ ấm lậu của ông . Nhưng rồi bình tĩnh lại bà thấy cái chuyện không sinh con đẻ cái cũng là do bà, ông phải tính chuyện thuê đẻ cũng là do bà, giờ bà phá hỏng kế hoạch làm ông tuyệt tự thì bên họ đằng chồng không bao giờ tha thứ cho bà. Vả lại nếu ông thuê đẻ được đứa con trai , về danh chính nó là con ông thì cũng là con bà, có được thằng con khai tuy không phải máu mủ mình nhưng trong khai sinh nó là con chính thức của bà lại chẳng hơn là nhận con nuôi ư ?
Bà nghĩ vậy nên nhắm mắt cho qua chuyện ông thuê đẻ , chỉ cho tay chân ngấm ngầm theo dõi . Bà cũng đành chịu ngậm đắng nuốt cay để cho ông mò tới với cô Doan  xao nhãng  bà.
Nhưng từ lúc cô Doan sinh được con trai và mẹ chồng bắt thằng bé về nuôi, hợp đồng đẻ thuê giữa cô Doan và ông chồng kết thúc thì bà vợ ông Bí thư huyện  bắt đầu có những suy nghĩ khác.
Trước hết là bà phải có biện pháp quản chặt không cho ông chồng bén mảng tới chỗ cô Doan nữa. Sau là chuyện thằng bé mới sinh sắp sửa chính thức lọt vào gia đình bà. Nếu cái thằng mà bà sai đi dò xét không nêu chuyện nghi ngờ đứa con mới đẻ thì bà cũng chẳng nghĩ tới, cho qua mọi chuyện đón thằng bé về. Nhưng những mật báo tới tai bà có một chuyện làm bà nảy sinh nghi ngờ : cô Doan đi khám thai, đi chợ trên tỉnh đều chỉ do một gã xe ôm chở cô đi. Đấy chỉ là chuyện mối quen của xe ôm hay có tình ý gì khác ? Bà đã tăng cường cho người theo dõi coi hai người đó có biểu hiện gì khác không nhưng tuyệt nhiên không có.  Vậy rồi bà cũng chưa hết nghi ngờ. Lẽ ra chuyện này người tỉnh táo phải là ông, và nếu có dấu hiệu gì đáng nghi ngờ thì  ông phải là người phát hiện, đàng này thằng cha chắc vớ được con trẻ ranh nên mê mẩn, mụ mẫm cả đầu óc, nó có đưa người cửa trước, rước người cửa sau thì cũng có mắt như mù có tai như điếc . Ong đã u mê vậy thì nhất thiết bà phải tỉnh táo. Chính vì vậy cho dù không có bằng cớ gì cụ thể về chuyện phản bội của người đẻ thuê , bà Bí thư huyện vẫn quyết định thử máu thằng bé mới sinh coi có thật đúng là con ông không ?
Thế là bà chờ tới lúc ông chính thức đặt vấn đề xin cho thành bé gia nhập vào gia đình bà, bà mới đưa ra yêu cầu thử máu để xác nhận nó là con ông.
Lý lẽ bà đưa ra quá xác đáng khiến mẹ con ông Bí thư huyện đành phải ngậm đăng nuốt cay mà chấp nhận. Về phần mẹ ông Bí thư huyện, thực ra trong bụng cũng không muốn có chuyện này. Với bà, nếu thằng bé là con ông Bí thư huyện thì càng tốt, nhược bằng không phải máu mủ nhà ông thì cũng có sao đâu, thà có còn hơn không , có đứa con lộn sòng còn hơn là tuyệt tự.

                      (còn tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét