Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

A.Q & Luẩn quẩn

Võ Trung Hiếu
A.Q
Khi_dotLẽ ra theo thuyết tiến hoá
Loài khỉ rồi sẽ biết nghĩ bằng não và đi bằng hai chân
Con người rồi sẽ chui ra khỏi hang và trở thành bộ lạc
Bộ lạc rồi sẽ trở thành vương quốc
Vương quốc rồi có thể sẽ thành một nền cộng hoà
Lẽ ra theo khoa học
Loài khỉ được dẫn dắt bằng những con khỉ thông minh nhất
Bộ lạc hùng mạnh được cai quản bởi những tù trưởng thông thái nhất
Vương quốc hùng mạnh được trị vì bởi vị hoàng đế anh minh nhất
Quốc gia hùng mạnh được lãnh đạo bởi những con người ưu tú nhất
Nhưng vì sao
Có những loài khỉ như không hề tiến hoá
Có những bộ lạc chết dần chết mòn
Có những vương quốc suy vong cùng kiệt
Có những đất nước thiếu ánh bình minh
Có lẽ lỗi tại loài khỉ đã lỡ chạy theo con khỉ ngu xuẩn đầu đàn
Có lẽ lỗi tại bộ lạc đã lỡ cả tin ông tù trưởng dốt
Có lẽ lỗi tại đế chế xưa nay không cho phép thần dân chọn vua
Có lẽ lỗi tại nhân dân dân trí làng nhàng không chọn nổi những người tài đức
Ừ, mà có khi thế thật
Nghĩ làm chi cho mệt đầu
Các VIP nào có lỗi gì đâu
Lỗi tại chúng mình cả đấy
Tất cả những dòng sông đều chảy
Lịch sử vốn luôn công bằng
Nhân dân đều biết
Hôn quân, minh quân sinh – tử với thời gian
Chuyến đò xuôi giữa mênh mang
Cánh đồng vẫn hẹn mùa vàng tương lai …
9.1.2011

LUẨN QUẨN
quyen-luc-ao1Trong vương quốc Facebook
Tôi nhìn thấy quá nhiều sự e dè, nghi ngại
Tôi đánh hơi thấy quá nhiều Tào Tháo cài đặt trong những bộ óc Việt
Tôi cảm giác thấy quá nhiều cảnh giác
Kiểu như ” once bitten, twice shy “…
Có những người đến ” Like” cũng không dám enter
Vì sợ có kẻ khác Unlike
Có những người dù rất muốn cũng chỉ comment trong đầu
Vì cứ lăn tăn mãi, ” Đó là ai ? Tà hay chánh ? Ma hay người ? “
Có những người đến ” :-) ” cũng không dám cười
Vì sợ sếp mình ” :-( ” nhăn nhó
Có những người đến ” Fuck ! ” cũng không dám chửi
Vì sợ đánh rơi cái gia giáo nết na đang đẹp đẽ khoác trên người
Có những người thấy chướng, thấy sai nhưng chọn lựa im lặng
Vì đã thoả hiệp với chính mình, co quắp mãi thành quen
Có những người thấy tốt, thấy đẹp, thấy chính nghĩa – lẽ phải rõ ràng cũng chẳng dám khen
Vì sợ bỗng dưng tai bay vạ gió
Thuở nhiễu nhương
Đèn nhà ai nhà ấy tỏ
Vợ/chồng/bồ – quê hương xứ sở đứa nào đứa ấy khen …
Ôi Facebook ! Trắng đùa với đen
Tốt xấu, sang hèn, lạ quen đủ cả
Nhưng vẫn là cuộc đời – không hề là phép lạ
Dù ảo nhưng luôn rất rất rất người
Vẫn cần niềm tin và sự thật bạn ơi
Tôi bước ra cuộc đời
Hình như còn buồn và nhiễu nhương hơn thế
Cá sấu sẵn sàng hồn nhiên nhỏ lệ
Con rắn độc uốn lưỡi dịu dàng thỏ thẻ
Con sói đeo mặt nạ cừu hiền hậu thôi rồi
Con cháu Thạch Sanh thất chí vào chùa
Hậu duệ Lý Thông bèn thừa cơ giảng đạo khắp nơi
Mona Lisa thì khúc khích cười
Quả táo đời ” imported from China ” ba tháng vẫn nguyên tươi
Ăn vào cả đời ngộ độc …
Tôi lại quay về trốn vào Facebook
Vẽ nên một vòng luẩn quẩn chẳng đầu đuôi
Vẽ nên một phần bi kịch của chính tôi
Và hàng chục triệu người
Đang hít thở và tưởng mình đang sống
Nối vòng tay – bao giờ cho đủ lớn ?
Nghĩ mà thương ông Trịnh Công Sơn …
17.5.2012
Theo Quechoa.vn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét